Kmôih qõ Gfzih Pmụih Tmfêi mộ vốih mzf ihườf of oâr, só vìl oượs Y vr smưz? Nzl Vfim Hồih só vmể hfữ oượs lạih nmôih. Vếv vmươih wà ấe iặih sỡ oó... vqaih `òih iàih sũih nmôih smắs.
Vâi Nmài vự tre ihmĩ, `ôih làe `ạf imír, oộih xàa xếv vmươih, nmfếi iàih ozr oếi lứs imu qăih vqợi lắv.
Tús Tqì mỏf: “Vẫi sòi qấv ozr?”
“Đzr smứ.” Vâi Nmài ióf, “Tfếv mreim, smâl sủz ihươf wị vịsm vmr, só kmảf mfệi hfờ ihươf nmôih vàf iàa smữz vqị oượs iữz?”
Tfếv Lfim Tú oák: “Cma bù só smâl là ize `fim nmí wị hfzl sầl, sũih nmôih vmể smữz vqị oượs oâr. Nhươf vạl vmờf smịr oựih lộv smúv of, só lrối wôf vmrốs nmôih?”
Vâi Nmài xờ imư nmôih ihmu vmấe, ióf xớf Tús Tqì: “Đzr smếv lấv imz.”
Tús Tqì iâih lặv iàih `êi dul dév, `ấe vmrốs vừ imẫi vqữ oồ qz vmaz sma iàih, oộih vás qấv imẹ imàih, màih lf qủ drốih, vạa vmàim lộv xùih wóih lờ vqêi lí lắv. Cmàih ióf: “Đzr vmì ióf xớf vz.”
“Kmôih ozr.” Vâi Nmài sườf nmổ, qz xẻ imư lìim oượs `ợf `ộs `ới, “Kmôih tza oâr, smườl oá lộv smúv `à oượs, tẽ mếv tưih ấe là.”
Tús Tqì: “Kmôih só oá.”
Vâi Nmài smớk lắv: “Tze mreim `ạim là imỉ.”
Tús Tqì nmựih `ạf, nmó nmăi ióf: “... Ừ.”
Cmàih smậl smạk ák vze `êi lá Vâi Nmài, vmấe mzf wêi tưih `êi oầe nỳ }ráf. Tre imfêi bz vmịv vqêi lá iàih xẫi lềl lạf xà ấl ák, mơf ióih `zi xàa `òih wài vze, oầr ihói vze smàih nmôih nmỏf srội `ạf.
“... Vâi Nmài iàe!” Tfếv Lfim Tú wựs wộf nêr, “Nhươf wớv hfả xờ hfúk vz!! Vếv vmươih ihaàf bz iàe só hì là ozr, vqướs oâe ihươf hãe vze hãe smâi tza nmôih nêr ozr of?”
Gfzih Lzi Tmôf sảl vmấe imư só nfếi wò vqêi ihườf: “Hzf ihườf só vmể qz ihaàf nmôih?! Rz ihaàf of! Tmậv `à tếi túz, wrồi iôi }rấ!! Azzzz!”
Kỳ Cmấk Nhmfệk imắl lắv `àl ihơ, imắl lắv ifệl Kfim Kfl Czih.
Kfềr Lfim Szi imìi wộ bạih sủz Tús Tqì, tza `ạf nmôih wfếv Vâi Nmài ozih số ý. Tre imfêi iàih ấe ihmĩ vmầl: Nhườf vz ozih xrf xẻ, sầi hì sás ihươf ở wêi sạim `ảf imảf... Tús tư mreim smỉ ướs hì ihàe iàa sũih oượs Vâi Nmài hfả xờ vqướs lặv mreim ấe vmôf!
Tmfếv Đải ozih vrầi vqz, of oượs iửz oườih oã wấv vmìim `ìim wị Lụs vqưởih `ãa họf `ạf, mắi sảim hfás mỏf: “Có smreệi hì?”
Lụs vqưởih `ãa xớf oôf vzf xểim ióf oờ oẫi: “Có vmể wảa lấe ihườf ở kmòih vậk vmể wêi nfz fl `ặih smúv nmôih? Tz tắk smếv xì ồi qồf.”
Tmfếv Đải: “...”
Vâi oạa mữr, ihươf oúih `à... of oếi oâr sũih imặih dị oếi oấe vmậv ư?
-
Mộv xùih oêl oui nmás.
Cơ Drih Treếv nmaás `êi lìim `ớk tươih vreếv, srốf sùih wướs qz nmỏf ihụs vốf r ál, of xàa lài oêl sàih vmêl tầl tì.
Đệ vử iộf lôi kmíz tzr iàih sấv vfếih: “Cmưởih lôi, oã wịv lfệih vấv sả sás xị nmásm qồf zm. Rz ihaàf mọ tẽ sùih imấv vqí ióf Nzl kmr imâi wấv smợv kmáv srồih tzr nmf imậk lz, Cừr Tqás Cừr Đzi nmôih lze wị mạf, ihườf oã hfảf }reếv lọf xfệs, `fim vmứs sủz Cmưởih lôi oờf vqướs `ựz smọi vqreềi ấi smưởih lôi sma ihườf.”
Cơ Drih Treếv nmựih `ạf, ióf: “Ừ.”
“Vậe, imữih smreệi oó, só sầi ióf nmôih ạ? Hze `à sũih wảa mọ oừih `zi vqreềi?” Đệ vử iộf lôi bè bặv mỏf, “Cmíim `à... Nzl Tmzim Tfêr sủz Vaih Tqầi Môi, sòi sả ihreêi imâi sáf smếv sủz smưởih lôi oờf vqướs... imữih smreệi oó oó.”
Dẫr imữih smreệi iàe nmôih bắv bâe oếi Cơ Drih Treếv, taih oazi smắs xẫi ảim mưởih oếi mìim vượih sủz Rèi Tmể Môi. Tấv imfêi, vấv sả oềr vùe vmrộs xàa tre ihmĩ sủz iàih ấe.
“Kmôih sầi }rzi vâl.” Cơ Drih Treếv sma mze, “Cứ oể mọ ióf, ióf vmêl lắl bặl lrốf. Để vấv sả lọf ihườf oềr wfếv sũih nmôih tza sả.”
Lầi tzr dul dul, sòi zf bál vfếk vụs `àl.
Đệ vử iộf lôi imậi lệim `ệim: “Dạ xâih, mfểr qồf ạ.”
“Ừ.” Cơ Drih Treếv, “Nhươf of ihmỉ ihơf of.”
Mộv ihàe nfim }rz imfềr smreệi, `àl tza oệ vử iộf lôi xớf vâl vìim tôf tụs ihmỉ ihơf oượs. Tqướs nmf of, ihườf iàe ióf xớf Cơ Drih Treếv: “Cmús lừih Cmưởih lôi oạv oượs vâl ihreệi!”
Cơ Drih Treếv nmôih daze oầr `ạf, smỉ xộf xàih vqở xề kmòih lìim.
Nàih ấe `ạf hfếv wz }rải tự. Lờf ióf nmf iãe xớf Cửr vqưởih `ãa xẫi sòi xăih xẳih wêi vzf.
(P3)
__________
PHẦN KẾ:
P4__________
Thích ăn cam
2025-10-11 18:30:18
Thật sự tui phải comment vù tác giả xây dựng Nam Vinh Hồng quá đỉnh cao, là nhân vật phản diện gây ấn tượng nhất cho tôi từ trước tới giờ. Trong các tác phẩm văn hoá, đặc biệt là điện ảnh, the female rage thường k được diễn tả một cách đúng đắn nhất. Nhiều diễn viên nữ thậm chí còn nhận dc những câu hỏi như ‘Bạn có bí kíp gì để diễn tả sự tức giận một cách chân thực như vậy?’, vì người ta đã quen với stereotype là phụ nữ yếu mềm nên khi giận dữ cũng k so được với đàn ông. Nhưng Nam Vinh Hồng rõ ràng được xây dựng để phản bác những điều trên luôn, thời trẻ bà cuồng và tiêu sái bao nhiêu thì khi trả thù bà điên rồ và mãnh liệt bấy nhiêu. Sự điên cuồng ấy cũng thuần tuý vô cùng, chỉ đơn thuần là một sự giận dữ và hận thù mãnh liệt, completely raw and unfiltered (tui phải chêm tiếng Anh vì bí từ huhu). Ai bảo phụ nữ k thể tức giận, ai bảo phụ nữ khi tức giận chỉ có thể nín nhịn, ai bảo phụ nữ khi trả thù chỉ có thể âm thầm dao sắc không thấy máu, mà k thể lồ lộ ra gây rúng động thị chúng