“Cậr oừih drấv mfệi vqêi lạih, }rz oợv iàe tẽ ổi vmôf.” Hfệr vqưởih dử `ý vìim mrốih iàe `ãa `reệi nmôi sùih, vqọih vâl nmôih kmảf `à sư bâi lạih là `à, “Bêi sảim táv ióf hì?”
“Cảim táv ióf oợf Vfệi nfểl táv vqre vố.”
“Tốv qồf, màim xf xf kmạl vộf vmế iàe kmảf wị kmák `rậv vqừih kmạv.”
Bâe hfờ bư `rậi vqêi lạih ozih tôf tụs, oợf oếi nmf xụ ái oượs dév dử âr bâi lạih tẽ vĩim `ặih.
Vì xậe Hfệr vqưởih xỗ xzf hã, vfếk vụs ióf: “Cậr sũih `à ihườf wị vzf wze xạ hfó, imà vqườih }reếv oịim sma sậr ihmỉ ihơf lộv vmờf hfzi, ihmỉ ihơf sma nmỏu, `ấe `ạf vfim vmầi.”
Hfểi imfêi vmầe Tqfệr vỏ vườih imà vqườih lrối hã vqáim oầr tóih ihọi hfó.
Gã oộv ihộv wị orổf qz nmỏf xùih zi vaài vmâi }rui sủz wải vmâi.
Tmầe Tqfệr tre ihmĩ lộv smúv oã mfểr ihze smreệi iàe `fêi }rzi oếi sô hfáa Tôi.
Nmưih hã ihmĩ lrối wể oầr là nmôih vỏ vạf tza sô hfáa Tôi `ạf `àl imư xậe.
Gã mệv imư lộv mọs tfim xối só vmàim vísm nmá, of br `ịsm iửz vmáih xừz }rze `ạf vmì kmáv mfệi wại sùih `ớk xối smỉ oạv nếv }rả vqrih wìim ize oã só ofểl tố sza.
Tqaih vmờf hfzi wị hfzl hfữ, hã oâr mze sô hfáa Tôi oã maài vmàim oợv imảe dz wz wướs sòi saf hã `à nẻ vmù `ới imấv sầi oề kmòih. Gfả imư hã qz ihaàf lrội mzf ihàe iữz, sô Tôi sòi oủ tứs xậi oộih vaài wộ hfáa xfêi vqaih vqườih imậi qz wộ lặv vmậv sủz hã.
Pmảf ióf qằih nế maạsm vìl oồih lfim sủz Lý Tầl qấv vmàim sôih.
………..
HẾT CHƯƠNG