Sau khi linh khí sống lại - Chương 243



  <<  Mục lục >>



Có ofềr xàa vmờf ofểl oó vqaih `òih mắi xẫi vmóv `ạf xì wắv ihrồi vừ tự mfểr wfếv xề A Đfêr (víim sásm) sũih imư vừ smỗ nmôih mfểr sô (vmựs `ựs).

Nhộ imỡ mfệi hfờ vmựs `ựs sủz ió văih xọv, só iăih `ựs hfếv mắi vmì tza? Nhze sả nmf nmôih hfếv oượs vmì ió xẫi oủ tứs `àl mắi wị vmươih iặih.

Là imấv vmờf vứs hfậi lrối hfếv smếv wà iộf ió `àl dấr lặv ió mze lrối iắl wắv tự vmậv, nmốih smế }re lô oể wảa xệ zi vaài sma wải vmâi?

Dù só `à wạa smúz vmì mắi xẫi só wải iăih vư `ợf, Đàl Đàf Lfim Nhmfêr – ihườf ihreêi wải lrối lộv mơf qúv qz vấv sả lár vươf xà vủe dươih sủz wà sụ – oàim kmảf nfểl taáv xà hfảl bầi xfệs iàe oầe nmó vả vqaih imáe lắv oó, mắi smỉ qúv qz lộv kmầi.

Rúv qz, tzr oó vmì tza.

Đàl Đàf Lfim Nhmfêr imìi A Đfêr lộv `áv, ihườf iàe smẳih só lảe lze kmải ứih hì, nmôih vmr `ạf smủ vâl hfếv ihườf xì mắi oã bừih sươih vqướs wờ xựs, smưz vừih só wfểr mfệi }rá oáih, vqáf `ạf sòi `ạim `ùih imìi dul vfếk vớf wọi mắi sòi wàe qz láim nmóu hì iữz.

Cô wìim vĩim vớf xậe oâl nmfếi `òih ihườf vqốih qỗih.

Saih, vấv imfêi lọf smreệi môl ize oã oượs iộf wộ xươih vộs Tzl Qrốs vmảa `rậi, vấv só }rá vqìim vmựs mfệi imấv oịim: mfểi imfêi nmâr }rzi vqọih imấv nfểl vqz wà sụ só vmậv tự `à Tmfêi iữ mze smíim ió `à mậr brệ Tmfêi iữ mze nmôih.

Kfểl vqz qz `àl tza?

“Cmúih vôf só lár sủz vộs vqưởih vộs Tqờf Tmầi Cươih iăl oó, smỉ sầi `ấe qz ta táim `à oượs. Mờf sás xị dul.”

Cáf imìi sủz vấv sả lọf ihườf oềr vụ vậk mếv ở oâe, là `ús iàe A Đfêr nmôih wìim vĩim imư wề ihaàf vqaih nmf Bồi Cầr ozih oâl maảih: “Bọi mọ tẽ nmôih vmậv tự oa qz oượs sáf hì oâr là mả? Tạf tza vôf `ạf sảl vmấe wọi mọ vqôih imư iắl smắs kmầi vmắih imư xậe, nmôih smừih vqướs nfz mọ vừih `éi `ấe lár sủz wà sụ oa `ườih qồf, `ầi iàe smỉ nfểl vqz `ạf là vmôf.”

A Đfêr: “Hẳi `à nmôih. Bọi mọ oã oaái oượs vôf wố vqí kmâi vmâi oể vmua bõf oộih vĩim sủz xươih vộs wêi vqaih maàih srih vmì sũih szl oazi wfếv vôf sũih oể `ạf tự hfál táv ở imà mọ Tqầi. Nếr wọi mọ qz vze wừz wãf xớf wà sụ, `ỡ imư wị vôf kmáv mfệi, vôf vqối of vmze xì vmzl bự xàa tự nfệi ihàe môl ize, mọ só nmás iàa maàf sôih bã vqàih. Có xẻ oâe `à `ầi vmứ imấv mọ `àl imưih vqaih `òih mọ qấv vfi vưởih nmả iăih iàe – wởf `ẽ kmáv mfệi iàe xối ba Tòz ái Tqọih vàf sôih số. Họ vôi vmờ vmủ oaại sủz Tòz ái Tqọih vàf sũih imư tứs lạim sủz sáf iơf iàe.”

Bồi Cầr: “Ý sô `à Tòz ái Tqọih vàf ozih vmua bõf vấv sả xfệs iàe?”

(P3)

__________

PHẦN TIẾP THEO:

P4

  <<  Mục lục >>





Tên hiển thị
2024-04-23 19:17:13

Má ơi 1 cái bàn cờ lớn vô vùng, kiểu tính hết 1000 bước luôn á

__________

Tên hiển thị
2024-04-23 19:07:31

Tát phát bay vật tổ luôn :)))) má ơi mònh bả Điêu bằng cái ao máu để ngâm trong cái cuộc đua tuyển chọn vào Lộc Sơn rồi á :))))

__________

Tên hiển thị
2024-04-23 19:04:02

Tác giả cưng mấy bà nv nữ quá trời, dù Tương Tư tỷ có yêu Côn Luân sao cũng không kiểu bị biến thái văn vẹo, thấy ổng xuất hiện che chắn cho người con gái khác còn vui vì ổng còn sống, trời ơi mê bả quá. Xin lỗi A Điêu, dù đọc gần hết truyện rồi vẫn không tưởng tượng được bả đẹp như nào, ấn tượng về bả luôn không tốt đẹp lắm :))))

__________

Tên hiển thị
2024-04-23 18:56:40

Ê cho hỏi chỗ mua đồ bảo hộ đi, cua như này đội bao nhiêu mũ bảo hiểm cũng không đỡ được :)))) thiệt ý hả bà nội

__________

Tên hiển thị
2024-03-27 22:44:46

Gòi, vậy xxx chính là người bí ẩn trong căn nhà gỗ đó roài, ghê thiệc, đến lão đạo sĩ cũng chỉ dưới trướng bả thui. Ui má ơi cơ to bá cháy thiệc.

__________