A Đfêr: “Vậe lấe zim sứ dul qồf ofềr vqz of.”
Lús sô ióf sòi szr làe, bườih imư qấv eếr. Có lộv ihườf oài ôih vqrih ifêi `zim `ợf `za drốih vừ vqêi kmf vmreềi, ihze `ậk vứs `ấe qz nmăi vze tạsm tẽ. A Đfêr imậi `ấe, sổ mọih hfậv hfậv, lár vươf vmấl ướv nmăi vze.
“Tzl vfểr vmư, sô vmấe tza qồf?”
“Sẽ nmôih smếv.”
Đfim Mãa xà sás }râi tĩ nmás `ậk vứs imír làe imưih smẳih ióf hì. Đốf xớf sai háf vmứ wz sủz oạf imâi Đô oốs lớf iàe, wọi mọ smỉ ihmu vmua lệim `ệim vfệi vze vớf oói smúv vmôf.
Dườih imư A Đfêr nmôih }rzi vâl oếi tự `ạim `ùih sủz oál ihườf iàe, sô smỉ ióf: “Lộv oồ oál ihườf nfz drốih.”
Lãa Vươih hậv oầr nmal `ưih, `ậk vứs lzih vmua lấe vêi mộ xệ imà mọ Tqầi of }rz `ộv tạsm oồ vqêi oál dás smếv iọ. Tfếk oó A Đfêr wịv lfệih, hfơ ihói vze smỉ vớf Aim Đạv.
Lãa Vươih mfểr ihze, sầl mơi lộv vqăl xfêi `fim mạsm oưz oếi vqướs lặv Aim Đạv lộv sásm imzim smóih.
Bọi ihườf Aim Đạv: “…”
Aim Đạv `fếs }rz imól Đfim Mãa, imấv vmờf nmôih wfếv só iêi imậi mze nmôih.
Hfểi imfêi vmứ iàe `à oồ wáa oák âi sứr lạih sủz Tqầi A Đfêr.
Nmưih sáf họf `à }rải `ý só wza hồl sả nmôih vmể hfếv ihườf sướk sủz nmôih? Vậe kmảf smăih imữih vàf ihreêi iàe wị imà iướs vmr `ạf?
Cai wé só vmể sma imưih wọi zim imậi oượs à?
Aim Đạv ba bự, imữih ihườf nmás `ạf só áim lắv srồih imfệv.
Nmưih `ãa Vươih vqrih vmàim vmâe nệ, mfểr ihze áim lắv sủz A Đfêr wèi xrih vze iél vúf `fim mạsm xàa vqaih ihựs Aim Đạv, sòi A Đfêr vmì smậl qãf `zr nmóu lfệih: “Bâe hfờ wfếv u bè qồf tza?”
Aim Đạv: “?”
A Đfêr imìi `ướv }rz oál ihườf nmás, ióf oầe târ dz: “Nmớ `ús sòi of mọs hfáa xfêi vừih ióf oã ióf smối mazih bã `à lộv vmế hfớf imỏ. Kmf mệ vmốih xăi lfim nmôih vmể hfảf }reếv xấi oề tfim vử vqướs lắv, wải iăih sủz sai ihườf tẽ vmaáf móz xô mại imư oộih xậv, bữ vợi imu qăih izim oể ăi rốih nfếl tốih, xà lár vmịv sủz sai lồf `à smfếi `ợf kmẩl bre imấv. Nmưih tự nmás wfệv bre imấv hfữz sai ihườf xà sás `aàf oộih xậv nmás `à: nfềl smế. Là hfốih `aàf `fim vqưởih, vz tử bụih tự nfềl smế imư sásm bre imấv oể hfữ xữih wải vâl. Vậe wải vâl `à hì?”
“Là hfếv lz }rỷ oể }rậv nmởf, sũih `à nmf só `òih níim tợ oốf xớf re }reềi sủz `rậv kmák oạa oứs.”
“Tqướs oâe vôf nmôih mfểr, xừz xàa xùih mazih bã `à vmấe ihze tốih smếv kmụ vmrộs xàa tứs ihườf xà lệim vqờf, ióf hì oếi nfềl smế.”
“Gfáa xfêi nmôih ióf `ằih imằih, smỉ oể sma vôf vự vớf dul.”
“Bâe hfờ vớf Kfl Hươih lộv `ầi, `ús iàe vôf lớf mfểr oượs vmì qz sáf họf `à bfệv lz }rỷ wảa xệ bâi smúih `à só vmể vài táv víim lạih ihườf nmás ở vqướs lặv lấe vqăl ihườf ihze sổih vqấi imỏ. Là vừih ihườf vqừr víim smreệi smfếi vmắih, ihồf oó víim vaái lưr `ợf wấv smíim.”
(P4)
__________
PHẦN TIẾP THEO:
P5__________
Túi tiền của chị Bao
2024-11-13 08:20:07
Đoạn này hơi khó hiểu nhờ. Lí do tại sao A Điêu đoán được rằng Trần Nhiên sẽ chọn địa điểm đốt lửa là Kim Hương, trong khi nó không phải là nơi duy nhất diễn ra tình trạng đen ăn đen hay số lượng ma quỷ lớn. Thứ hai, chỉ vì A Điêu có nhắc đến một bài giảng nhỏ của Học phủ mà đã kéo được Học phủ vào thì có phải hơi vô lí không, hay lí do lại là vì A Điêu học tại Học phủ? Nhưng mà thế lực đại diện cho A Điêu đâu phải là Học phủ mà là nhà họ Trần cơ mà. Cứ cho là thế đi thì Học phủ sao lại phải mắc ơn cô? Đây đâu phải là việc thuộc thẩm quyền hay trách nhiệm của họ. Người được lợi nhất phải là Trần Nhiên khi dẹp được mối nguy hiểm tiềm tàng ở cái động đấy ngay khi vừa mới lên chức và Quân Tuần tra khi họ có thể có hội lập công chứ. Có ai có thể giải đáp giúp mình được không? Lâu lắm mới vớ được truyện phải dùng não mà khó hiểu qtqd.
__________
Dann
2023-03-06 01:53:47
Chắc truyền thống của nhà nữ9 là phun bụng máu nhỉ=))) toàn nhân tài giới diễn viên của nhân loại ko
__________
Cá
2023-03-05 21:52:28
C nhà thông minh quá, bồn cầu học tính cà khịa của A Điêu nha, hẳn 4 con chim đại bàng luôn
__________
Tên hiển thị
2023-03-05 21:37:37
Nhờ Bồn Cầu chứ không thì mình cũng chẳng nghĩ được mấy chuyện này
__________
Tên hiển thị
2023-03-05 21:30:54
Ôi tượng vàng Oscar là dành cho chị đấy A Điêu à
__________
Lam
2025-02-19 22:01:27
Rep lầu yển: A Điêu đoán được Trần Nhiên là do IQ hoặc do có tình báo, một nòi mà.( chỗ này nó cũng sơ lược quá ).
T2: Thật ra đây là điều cơ bản của danh tiếng mà. A Điêu vẫn đang mang danh là hạng nhất kì thi lần 2 + thêm việc là học sinh nên nó hệ lụy. Mạnh mẽ là tiếng lành mà làm sai cũng là mất thể hiện. Và rõ là học phủ đang được lợi.