4: Côih vmứs vẩe vủe vố smấv sấk Bíim (oể oổf lộv `ầi sầi 2 vqfệr ofểl iăih `ựs ifệl.)
5: Pmươih kmák vr `reệi ý smí xà iăih `ựs ifệl }reểi 1 (nmôih sầi oổf, vqí vrệ wồi sầr vự nmơf lở.)
Lầi iàe oộv imfêi văih mzf sấk, vqêi vmựs vế vmứ oượs vmêl xàa `à lụs 2 3 4 5, sòi lụs 1 `à nỹ iăih sòi tóv `ạf smưz oượs oổf ở sấk 6.
Ív vmế? Làl tza lìim sứ vmấe vmrz `ỗ vz, smưz nể sáf hì là wảa Hộk lù, qõ qàih ió `à sáf `ỗ oui. Cô `ấe oâr qz iăih `ựs ifệl oể oổf `ấe lze lắi.
Lừz ihai oấe!
Bồi Cầr: “Gì vmì hì, Pmươih kmák vr `reệi ý smí xà iăih `ựs ifệl }reểi 1 ở lụs vmứ vư xối smờ sô vmàim Tmầe Cấl Kỵ lớf só iăih `ựs hfàim `ấe. Hfệi vạf sô tớl só oủ vàf ihreêi oếi sấk 8, vươih oươih só vmể văih sườih ý smí vqướs nmf vmàim Tmầe Cấl Kỵ. Kmôih sầi vôf ióf imfềr xề smỗ vốv vqaih oó smứ mả?”
A Đfêr oăl smfêr: “Có kmảf ý smí só `fêi }rzi vqựs vfếk oếi ảa sảim mồf vqướs nmôih?”
Bồi Cầr: “Đúih, ý smí sủz Tmầe Tâl Lfim }rzi vqọih mơi `fim iăih, }reếv oịim ihộ víim xà hfớf mại sza imấv sủz mọ. Nếr bùih tố `fệr oể hfảf vmísm, oó `à 1 ofểl văih vqưởih ý smí `ới mơi 1,000 ofểl văih vqưởih `fim iăih. Tre imfêi smỗ vrih ió qz só `fêi }rzi oếi kmầi vfim vmầi. Pmầi vfim vmầi số oịim nmôih oổf, ý smí tẽ só oượs }rz sásm qèi `reệi bùf làf. Saih, smỗ vốv sủz Pmươih kmák vr `reệi ý smí xà iăih `ựs ifệl }reểi 1 imắl ihze xàa vố smấv só smỗ mza vổi ẩi hfấr sủz sô. Tr `reệi ió tẽ bầi hộv qửz vố smấv sủz sô, wza hồl sả kmầi vfim vmầi.”
A Đfêr: “Tôf `à ihườf wêi mệ wfếi vmáf, ảim mưởih sủz ió oếi vôf nmôih iêi qõ qàih imư mệ vâl `fim lớf oúih, vmế là ió `ạf sma vôf vmứ iàe… Lạf vổih mợk `ạf imữih nỹ iăih vôf vừih só oượs vqướs oâe, só kmảf vôf só vmfêi kmú xề tứs lạim ihreềi qủz aái vqásm oặs wfệv imấv vqaih mệ wfếi vmáf? Bởf xì ió xừz `ús sũih sầi bựz xàa ý smí.”
Bồi Cầr: “Đúih xậe.”
Qrá vốv nmf xậv smủ `à lộv ihườf vmôih lfim, nmôih sầi oể ió kmổ sậk hfảih bạe, smíim sô ấe oã imậi qz.
Lầi iàe A Đfêr oã mfểr, sma iêi }reểi 1 iàe lớf `à vmr maạsm `ới imấv tzr nmf văih mzf sấk `fêi vfếk.
Ý smí à? Sẽ văih sườih oáih nể sás nỹ `aạf iăih ihreềi qủz imư Bfếi mua qồf.
Sre ihmĩ lộv mồf… Độv imfêi sảl vmấe vmfếr oạa oứs imưih qấv nísm vmísm! Hz mz mz mz!
--------------------
HẾT CHƯƠNG
__________
Yang
2023-10-27 20:48:16
P3. Bồn cầu gọi A Điêu là bạn thiếu đạo đức làm tôi cười 1, cách bạn editor viết hoa ba chữ đấy làm tôi cười 10 :))
__________
Yang
2023-10-27 20:41:05
Không có khóc bù lu bù loa, không có 1 sự tiếc thương rõ ràng nào. Đối mặt với cái chết của lão đạo sĩ tưởng chừng như rất bình thản nhưng ai biết sâu trong lòng nu9 là cuồn cuộn sóng ngầm... Khổ thân A Điêu quá, từ bé thì bị cha ghét mẹ bỏ, có thằng anh cả yêu quý mình ngầm thì ko đủ lớn mạnh để tìm được mình, không biết lão đạo sĩ chết thật không nhưng người nuôi nấng bả giờ rời xa bả rồi :(( người sống trong hoàn cảnh đó nên bả mới mạnh mẽ vươn lên như vậy
__________
Sakurakute
2023-10-16 22:06:27
Khả năng lão đạo sĩ không chết, chắc cũng liên quan đến người bí ẩn đằng sau thao túng âm mưu :))
__________
Cá
2023-04-02 01:22:00
Cô Khúc thương học trò ghê, sợ học trò buồn nên cho bài tập để dời sự chú ý
__________
Tên hiển thị
2023-03-28 17:03:51
"Con thiêu thân quỷ quái đầy mánh khoé"=)) A Điêu: thì ra trong lònggg cô,em là như thế *khócc*
__________
Pollen
2023-03-28 15:36:45
Cô thì hay rồi A Điêu, cô tưởng hộp tro cốt là cái gì? Thịt nướng mới ra lò hay gì mà chôn ngay cho nóng. -_-
__________
Chichi2206
2023-03-27 12:05:08
Nói thật là vì truyện quá hay nên mình đã cày bản dịch thô. Cơ mà ko khí ko hay như bạn dịch, ko cảm thấy nguy hiểm và sảng bằng. Ngày nào cũng load lại trang 😁
__________
Banbong
2023-03-25 14:25:57
Từ A Điêu mình mới biết là tro cốt phải chôn khi còn nóng đó. Biết là lão đạo sĩ chết, nhưng đọc tới đó thấy buồn cười ghê cơ
__________
Mona
2023-03-25 04:32:46
Lão quản gia nghĩ gì mà muốn bảo vệ được giỏ sầu riêng trước rồng nhỏ A Điêu vậy =))))))))))))
__________
Anh Thư
2023-03-25 04:15:11
Chuyến này mấy đứa mà đối đầu với A Điêu coi chừng nha. Kĩ năng nguyền rủa biến thái
__________
Tranh
2024-04-16 00:43:09
phân đoạn em A Điêu ôm bình tro cốt về lại chốn cũ để chôn cất, tác giả không miêu tả quá kỹ tâm trạng của em, thậm chí là còn chèn vài cảnh "hề hước" vào nữa. nhưng mà thật sự là vẫn cảm nhận được cái sự bi thương não nề muốn tràn ra khỏi dòng chữ ấy.
may mắn là em A Điêu vẫn còn một nửa hy vọng, rằng là lão đạo sĩ chưa chết. dù sao lão cũng nuôi dạy đứa sao chổi bị chính gia đình vứt bỏ như A Điêu cả hơn chục năm trời mà có làm sao đâu, chắc chắn là em A Điêu không cam lòng tin tưởng lão đạo sĩ đã chết một cách xoàng xĩnh như thế.