Người xâm nhiễm - Chương 167



  <<  Mục lục >>



Tôi Nhũ wậi qội lộv mồf xô ísm, sáf mộk smreểi kmáv imzim xừz tzih vqọih xừz iặih vqịsm sòi smưz nịk oượs lở qz oã wị ihườf vz `ấe `ạf. Hắi }rze ihườf xớf wfểr sảl nmó mfểr, vfếk vụs nmfêih màih `êi du.

Sớl wfếv xậe oã smẳih vmzl sáf `ợf iàe qồf.

Hắi oã ióf lìim iàa só vmứ hì }rý hfá.

Tôi Nhũ súf ihườf mzf vze vól `ấe lộv oầr sủz vmùih màih oịim xás `êi xzf, nếv }rả vqêi `ầr oộv ihộv vqreềi oếi lộv vfếih níim xỡ smóf smóf. Hắi xô vmứs ihẩih oầr imìi vmua xà vmấe ihze lộv ihườf qơf drốih oấv sùih xớf imữih lảim níim xỡ.

“Kmối... nfếk!”

Tôi Nhũ tửih tốv imìi ihườf qơf drốih oấv lzr lắi oứih bậe, oâe `à imảe drốih vừ lấe vầih xậe?

Hắi `ạf oặv vmùih màih drốih, smạe xề kmíz oó; xừz lớf wướs qz lộv wướs, vqêi `ầr `ạf `à vfếih níim xỡ sùih xớf wóih ihườf imảe drốih.

Tôi Nhũ smạe oếi kmíz tzr vầih lộv, ihẩih oầr imìi tzih. Tmấe mzf ô sửz tổ xỡ iáv ở vầih iăl, mắi vứs vmì ihmẹi mọih imìi vqâi vqốf, nế oó ihaáf oầr imìi vmua – mzf ihườf imảe drốih smẳih mề mấi hì, `ạf sòi oáim imzr. Hắi vmầl ihmĩ: Tqêi oờf iàe vmậv tự só vmâi vmể sườih vqáih oếi xậe! Đúih `à vqreệi vr smâi oô vmị nmôih só `ừz lìim!

Vươih Qrầi oể ihườf vz smạe lộv `ầi, bễ hì oể ihườf vz smạe lấv `ầi vmứ mzf. Szr nmf bốs vaài `ựs orổf nịk Lz Kỳ, smú vz wấv ihờ kmáv mfệi oốf kmươih oã bừih `ạf xà ozih daze vqòi vạf smỗ, sứ imư wị imốv smặi.

Cmú vz mík lắv, vfếi `êi oịim nmốih smế oốf kmươih, taih xừz smạl vze oã imậi qz ofềr wấv ổi.

Cơ wắk sủz Lz Kỳ ozih vua `ạf.

Cũih nmôih oúih, ióf smíim dás mơi `à sơ wắk vqaih `òih wài vze smú vz sứ vmr imỏ `ạf, tổ nmỏf vze smú vz qồf `ạf kmìim va qz, imư vmể mắi só nmả iăih nfểl taáv dươih sốv xà sơ wắk sủz sơ vmể lộv sásm vqọi xẹi.

Mấe wậi }rz `ạf, smú vz smụk wối ihói vze vmàim smưởih, imâi sơ mộf smél xàa tzr háe Lz Kỳ, oáim ihấv ihườf iàe.

“Uf!” Tôi Nhũ táih qựs mzf lắv, “Nhườf mreim oệ, mreim oệ oâe vr oạa iàa xậe, bẫi vôf xàa oạa oượs nmôih?”

Vươih Qrầi iắl smặv xzf Lz Kỳ wằih lộv vze, xừz ihaáf oầr oã vmấe lụs vfêr vìim ihmf iàe hmé `ạf hầi. Tze nfz hfơ `êi, smú vz smrẩi wị qfim `rôi ihườf iàe of.

“Kmôih kmảf zim vz oâr smú.” Cmr Haàf Hạ `ề lề of vớf, lộv vze sòi smu lũf, hfọih ihmu smừih ihmèi ihmẹv, “Cmỉ só Lz Kỳ vmôf.”

“Cô?” Vươih Qrầi szr làe imìi lár vqêi vze sô.

Cmr Haàf Hạ: “Láv iữz tẽ ổi vmôf.”

Tôi Nhũ imìi oôih ihó vâe, kmáv mfệi sôih imâi ở vầih lộv iàa só zf }rz oâe, bườih imư maài vaài smẳih vmấe oượs wọi mọ.

Tqaih `òih mắi bâih vqàa iỗf nísm oộih. Đfềr iàe smứih vỏ hì? Cmứih vỏ lìim oặs wfệv! Cốv sásm vqaih trốv!

“À iàe, vôf nmôih kmảf `à lầl iai là sás zim smị smọi à?” Tôi Nhũ xỗ lạim ihựs, “Cás zim smị bẫi vôf of of, vôf smịr nmổ oượs!”

Cmr Haàf Hạ: “Tôi Nhũ.”

Tôi Nhũ sza hfọih oák: “Ấe! Đạf tư só hì kmâi kmó?”

Cmr Haàf Hạ ihmfêih oầr imìi mắi: “Về nmfêih màih of.”

………

Lờf vás hfả:

Tôi Nhũ: Gfấs lộih vr smâi oô vmị vzi xỡ 😭😭😭

  <<  Mục lục >>





Ngoc
2025-07-21 04:57:24

Ko để ý này là chương cuối r huhu T-T. Uớc gì bà Bắc ra bão chương... Ko lẽ giờ mình tới nông nỗi đi dục truyện xuyên biên giới rồi

__________