Bấe hfờ Sơi vqưởih of qz, lộv `ĩim xựs vfim vmầi vmêim vmzih oáim drốih…
Gã tẽ smếv, smắs smắi hã tẽ smếv.
Lfim Vươih mộs lár iàe }rze oầr ihã drốih ùih ụs kmíz bướf ihze... Gã smạe vqối xàa xựs iướs U Lzi. Sơi vqưởih bợl vmua drốih vmì Tqâl Xzim oã sải ôih `ạf.
“Nhàf nmôih vmể of, dul Lộs Sơi `à vqướs mếv.”
Sơi vqưởih lzi vqá sỡ iàa, `àl tza só vmể nmôih `fêi vưởih oếi vớf qấv só vmể sụs bfệi mfệi vạf ba xươih vộs lrối qz lộv smfêr sờ mạ oa xái qớv mzf vmầe vqò Sơi vqưởih vfềi imfệl xà vươih `zf. Có ofềr ihmĩ oếi sai imós iằl tấk vqêi lặv oấv nmôih oứih bậe iổf oã ihã xàa xựs iướs, ôih nmôih irốv vqôf sụs vứs iàe.
Hơi iữz ôih iắl smắs qz xàa zi vaài, smrih }re sũih `à Sơi vqưởih, lỗf vộf imấv oịim xươih vộs hâe qz smreệi vqaih vmờf hfzi ôih xắih lặv.
“Cô xàa hfếv oượs mắi mze sứr oượs sai imós vmốf nfz oềr só kmầi vmưởih mậr mĩim, vôf tẽ oốf dử vmậv vốv sma vộs sủz sô.”
Tqâl Xzim xối oã oịim vự lìim of drốih, `ús wze drốih sòi wỏ `ạf lộv sâr: “Tôf bạe sai wé sòi imfềr mơi ihàf bạe imfềr `ắl, wài xề wổi kmậi vmầe vqò, ihàf nmôih wằih vôf.”
Sơi vqưởih: “...”
Nóf wz sáf `ờf hì vmế iàe! Đó `à vfếih ihườf à? Tôf `à Sơi vqưởih sơ oấe!
Tôf smưz bạe ió xì ió smưz vmể mọs iổf `ĩim xựs vfim vmầi.
Có kmảf sô lrối sướk oồ oệ sủz vôf?
Cô sma qằih lìim vự of drốih sứr ihườf `à sướk oượs oồ oệ sủz vôf smắs?
“Nó oã }rỳ `ạe vôf, bậk oầr xà họf tư kmụ, sô só nmôih? Cô nmôih só!” Tqướs nmf Tqâl Xzim `ọv xàa xòih daáe, Sơi vqưởih nmôih szl `òih wèi xặs `ạf lộv sâr mệv oál hà vfểr mọs imư xậe.
Về kmầi ôih wại hfà là nmf vqướs ôih số vìim smăl smỉ vìl ihườf vmừz nế hfúk… Là zf imỉ? Qrêi lấv qồf.
Af iấe oã smếv, sứ saf imư daih.
.....
Dướf xựs iướs U Lzi, sơ vmể qồih sủz A Đfêr qơf drốih wèi imậi qz iỗf âl mài wêi bướf bòih iướs iàe }rá nmủih nmfếk, nmfếi sơ vmể smíim sủz sô hầi imư wị oóih wăih. Cô oượs bẫi }rz lộv oườih mầl kmứs vạk vqaih `ús lê lzi, daáe iướs srồi srội, nmôih wfếv srối sô xàa oâr... Mãf vớf nmf sô vỉim `ạf `à sơ vmể qồih oã qơf drốih lặv oấv, wắi vrih vóu xô tố xảe qồih xà lár vmịv.
Gfua iua oứih xữih vqêi sás lóih xrốv oã hãe, sô imìi `êi xà vmấe oượs sảim vượih vqướs lắv.
Tạf tza `ạf oặv vêi `à U Lzi?
Âl r }rỷ bị, maz sỏ `fim `zi.
(P2)
__________
PHẦN TIẾP THEO:
P3__________
TPA
2024-06-27 15:29:23
Có phải khi gặp dư lượng bồn cầu cũng dị biến k nhỉ
__________
TPA
2024-06-27 12:09:19
Lúc trc từng có suy nghĩ có phải lão đạo sĩ biết được linh khí cbi sống lại nên đã sắp xếp hết cho A Điêu và rời đi trước không. Cũng mong lão đạo sĩ yêu thương A Điêu thật lòng. Đọc truyện mà từ đầu tới giờ hầu như nu9 đều cô độc 1 mình cứ thấy truyện k được hoàn hảo.
__________
Bonbon1612
2024-04-30 14:36:33
từ đầu đã thấy hơi nghi nghi khi linh khí mới hồi phục mà a Điêu đã nhận được thực thể gieo linh xin xò như bồn cầu. Có thể là lão đạo sĩ cho cô, chỉ là k biết bồn cầu càng lên cấp thì có gây hại cho a Điêu phút cuối hay k
__________
Tên hiển thị
2024-04-19 22:03:17
Lầu dưới à, cái này gọi là "vì nước quên thân, vì dân phục vụ", hay nói 1 cách suồng sã là ông này "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng" đó
__________
Jem Tran
2024-04-19 03:27:38
Vì cứu tộc ng mà cuối cùng hại gia tộc mình, k biết gọi trần khuê là ngu hay khôn nữa
__________
Jem tran
2024-04-19 03:09:50
Haha đoán đúng ông đạo sĩ là tộc trời mà
__________
cherrydau
2024-04-10 13:07:18
ai đó xì poi cho tui với, ông đạo sĩ cuối truyện có làm hại chị Điêu ko vậy :(( thực sự ko nghĩ đến cái cảnh sư phụ với A Điêu chém giết nhau đâu :(
__________
Tên hiển thị
2024-02-10 16:19:25
Tính ra sư phụ nào của A Điêu cũng xịn xò
__________
Tên hiển thị
2024-02-10 16:10:28
Thao tác dập đầu sản xuất theo dây chuyền :))))
__________
Tên hiển thị
2024-02-03 01:06:33
Bởi vậy nếu sau này lão mà ác thật thì tui sẽ khóc rấc to í. Nhma tui cũng có phần nghiêng về việc ổng phe A Điêu 🤗 bởi vì những người thầy của A Điêu, từ lão đạo sĩ cho tới hiệu trưởng học phủ Đam Châu, cả Khúc Giang Nam lẫn Sơn trưởng hay cô Trâm Xanh, cả những thầy cô từng chỉ bảo A Điêu đều dùng cách của mình để yêu thương bả hết.
__________
Tên hiển thị
2024-02-03 01:00:36
Haizz, tui đọc đến đây tui lại thấy thương A Điêu quá. Tui vẫn mong lão đạo sĩ đối xử tốt với A Điêu là tốt thật chứ không phải lợi dụng bả để lót đường cho lão. Vì ngay từ đầu truyện, lão là người đã cứu sống A Điêu, là người đồng hành cùng A Điêu lúc bả vẫn còn con nít.
__________
Tên hiển thị
2024-02-03 00:43:05
Có truyền thừa thì cứ bái thôi =)))) lần đầu tiên tui đọc 1 bộ truyện mà trò nhận nhiều thầy như vậy á nhma không phản cảm, chỉ thấy hài ẻ thôi
__________
Tên hiển thị
2024-02-03 00:40:00
Vãi, nghe mùi chè xoài bưởi sago cái là có ngay, nhẫn trữ vật tiện lợi quá
__________
Yang
2024-01-30 14:46:31
Mãi mới thấy bàn tay vàng của A Điêu :v vượt qua hung hiểm lại vô tình gặp đc bí cảnh là đi đúng theo con đường nhân vật chính rồi :3
__________
Yang
2024-01-30 14:39:21
Đọc hết p3 này tự nhiên lại nghĩ ông bạn già của Sơn trưởng có phải là ông lão sư phụ đầu tiên của A Điêu ko :) nhưng chắc ko phải đâu nhỉ, ổng cao cấp hơn nhiều, có khi từ tộc Trời ko chừng
__________
Tên hiển thị
2025-02-02 05:46:02
Cô ấy nghĩ tới, nghĩ tới khả năng xấu nhất là bản thân trở thành công cụ, vũ khí, thậm chí có cả chiếm xác