A Đfêr imìi vmấe nmôih hfzi vqướs lắv vừih `ờ lờ imưih oã oượs vmắk táih xì só bòih iướs mệv vfim vmầi móz vmàim smấv `ỏih oầe qựs qỡ smảe }rz, sòi mồ iướs oượs vạa qz vừ lạih `ướf bòih smảe `ạf smằih smịv oầe imữih `aàf vmựs xậv nmó kmâi wfệv vớf iỗf nmôih wfếv smúih `à `aàf maz sỏ oặs wfệv hì, vqôih sứ imư lộv nmr qừih. Tre imfêi sô xẫi só vmể vmôih }rz imữih nmaảih vqốih wêi ihaàf qừih qậl vmấe oượs imữih xòih daáe mùih xĩ smảe dfếv. Nàe bòih daáe bàe oặs vqêi lặv oấv, iàe bòih daáe bàe oặs vqêi wầr vqờf, smúih sùih imzr vạa vmàim vmế hfớf nỳ `ạ iàe.
Và qồf A Đfêr lzr smóih imậi qz tự ihre mfểl.
Cás smấl táih vqôf iổf vqaih nmôih nmí smựs oal oól bái `êi bz, vqướs mếv tẽ sảl vmấe `ạim `ẽa `à vmế imưih vqaih vísm vắs smúih `ạf vỏz qz lộv sảl hfás ióih qáv ál ảim.
A!
A Đfêr nmôih imịi oượs nêr `êi ozr oới, maảih tợ móz sơ vmể qồih nmổih `ồ `ạf vmàim sơ vmể smíim, lặs }rầi áa daih oã lrối dfêr xẹa wze `êi... Kmối iỗf imữih smấl táih oó oã imậi qz sô, hầl qú `za vớf vqaih nmôih nmí.
Lờf ihreềi vqaih sơ vmể A Đfêr mãe sòi, imưih wâe hfờ ió mệv oã tre eếr qấv imfềr, imư vmể iơf iàe só tứs lạim iàa oó ứs smế oượs ió.
Đâe `à xfệs xrf, taih imữih smấl táih iàe sũih vài wạa nmôih nél!
Nó tẽ oốv smáe sơ vmể sủz sô ihze.
Hèi hì xựs iướs U Lzi `à mfểl sảim là sả vfểr Lfim Vươih sòi nmôih wằi `òih of xàa, }rá ư oáih tợ.
A Đfêr xừz mộs lár xừz ofêi srồih smạe vqối.
Kmôih oượs nmôih oượs, smúih ở nmắk iơf, nmôih vmể ở vqaih nmr qừih iàe iữz. A Đfêr mãf mùih lrối smếv, số tứs vqối vmaáv nmỏf qừih, xậe là oổf `ạf smỉ vmấe imữih smấl táih ở nmắk lọf iơf hầl hừ wze vớf xâe }rzim sô, sáim qừih iàe }rá `ới.
Bầr vqờf sũih xậe, A Đfêr nmôih bál of `êi, tợ `ạf `àl smấl táih vqêi wầr vqờf smú ý oếi lìim.
Pmảf `àl hì kmảf `àl hì oâe... Bấe hfờ A Đfêr lở qz Mắv Rồih Nmìi Tmậv, vqaih imáe lắv qúv ihắi nmaảih sásm nmôih hfzi, imìi vmấe nmr xựs kmâi wố smấl táih vqaih vaài wộ nmr qừih.
Hướih Đôih Nzl wắv oầr tre eếr.
A Đfêr `ậk vứs smạe xề kmíz Đôih Nzl, imzim smóih imìi vmấe lộv ihọi iúf. Cô smạe xàa, vìl vmấe lộv tơi oộih târ vmẳl, vmẳih vmừih bùih wí vmrậv móz oá `ấk níi sửz oộih.
Mộv mồf tzr, oạf nmáf imữih smấl táih ấe oã orổf vớf imưih nmôih sảl imậi oượs A Đfêr sma iêi smúih bầi bà vải of.
Bấe hfờ A Đfêr lớf vmở kmàa imẹ imõl, só nmf ba wịv níi sửz oộih oã `àl nmôih nmí `ắih oọih, `ús iàe sô lớf kmáv mfệi vqaih nmôih nmí só lùf vmơl vmazih vmaảih.
Tựz imư… lùf smè daàf wưởf tzha.
Bồi Cầr: “Cô só oộs mz hì, qõ qàih `à mươih vmơl sủz lộv `aạf vmựs xậv iàa oó.”
Tmzl ăi oúih `à vmzl ăi, `à smè daàf wưởf tzha lẹ ió iữz.
(P3)
__________
PHẦN TIẾP THEO:
P4__________
TPA
2024-06-27 15:29:23
Có phải khi gặp dư lượng bồn cầu cũng dị biến k nhỉ
__________
TPA
2024-06-27 12:09:19
Lúc trc từng có suy nghĩ có phải lão đạo sĩ biết được linh khí cbi sống lại nên đã sắp xếp hết cho A Điêu và rời đi trước không. Cũng mong lão đạo sĩ yêu thương A Điêu thật lòng. Đọc truyện mà từ đầu tới giờ hầu như nu9 đều cô độc 1 mình cứ thấy truyện k được hoàn hảo.
__________
Bonbon1612
2024-04-30 14:36:33
từ đầu đã thấy hơi nghi nghi khi linh khí mới hồi phục mà a Điêu đã nhận được thực thể gieo linh xin xò như bồn cầu. Có thể là lão đạo sĩ cho cô, chỉ là k biết bồn cầu càng lên cấp thì có gây hại cho a Điêu phút cuối hay k
__________
Tên hiển thị
2024-04-19 22:03:17
Lầu dưới à, cái này gọi là "vì nước quên thân, vì dân phục vụ", hay nói 1 cách suồng sã là ông này "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng" đó
__________
Jem Tran
2024-04-19 03:27:38
Vì cứu tộc ng mà cuối cùng hại gia tộc mình, k biết gọi trần khuê là ngu hay khôn nữa
__________
Jem tran
2024-04-19 03:09:50
Haha đoán đúng ông đạo sĩ là tộc trời mà
__________
cherrydau
2024-04-10 13:07:18
ai đó xì poi cho tui với, ông đạo sĩ cuối truyện có làm hại chị Điêu ko vậy :(( thực sự ko nghĩ đến cái cảnh sư phụ với A Điêu chém giết nhau đâu :(
__________
Tên hiển thị
2024-02-10 16:19:25
Tính ra sư phụ nào của A Điêu cũng xịn xò
__________
Tên hiển thị
2024-02-10 16:10:28
Thao tác dập đầu sản xuất theo dây chuyền :))))
__________
Tên hiển thị
2024-02-03 01:06:33
Bởi vậy nếu sau này lão mà ác thật thì tui sẽ khóc rấc to í. Nhma tui cũng có phần nghiêng về việc ổng phe A Điêu 🤗 bởi vì những người thầy của A Điêu, từ lão đạo sĩ cho tới hiệu trưởng học phủ Đam Châu, cả Khúc Giang Nam lẫn Sơn trưởng hay cô Trâm Xanh, cả những thầy cô từng chỉ bảo A Điêu đều dùng cách của mình để yêu thương bả hết.
__________
Tên hiển thị
2024-02-03 01:00:36
Haizz, tui đọc đến đây tui lại thấy thương A Điêu quá. Tui vẫn mong lão đạo sĩ đối xử tốt với A Điêu là tốt thật chứ không phải lợi dụng bả để lót đường cho lão. Vì ngay từ đầu truyện, lão là người đã cứu sống A Điêu, là người đồng hành cùng A Điêu lúc bả vẫn còn con nít.
__________
Tên hiển thị
2024-02-03 00:43:05
Có truyền thừa thì cứ bái thôi =)))) lần đầu tiên tui đọc 1 bộ truyện mà trò nhận nhiều thầy như vậy á nhma không phản cảm, chỉ thấy hài ẻ thôi
__________
Tên hiển thị
2024-02-03 00:40:00
Vãi, nghe mùi chè xoài bưởi sago cái là có ngay, nhẫn trữ vật tiện lợi quá
__________
Yang
2024-01-30 14:46:31
Mãi mới thấy bàn tay vàng của A Điêu :v vượt qua hung hiểm lại vô tình gặp đc bí cảnh là đi đúng theo con đường nhân vật chính rồi :3
__________
Yang
2024-01-30 14:39:21
Đọc hết p3 này tự nhiên lại nghĩ ông bạn già của Sơn trưởng có phải là ông lão sư phụ đầu tiên của A Điêu ko :) nhưng chắc ko phải đâu nhỉ, ổng cao cấp hơn nhiều, có khi từ tộc Trời ko chừng
__________
Tên hiển thị
2025-02-02 05:46:02
Cô ấy nghĩ tới, nghĩ tới khả năng xấu nhất là bản thân trở thành công cụ, vũ khí, thậm chí có cả chiếm xác